Chị gái đưa bạn về nhà bị em trai chén mất, vết cắn, nhưng chắc chắn sẽ để lại sẹo. Bước chân ra khỏi sân bay, mặt trời chói chang, rực rỡ, tôi hít một hơi sâu để bớt đi cảm giác hơi bâng khuâng. Cảm giác cứ bám lấy tôi trên suốt dọc đường về. Đến gần nhà, Sung sướng tán luôn bạn thân của chị gái tôi xuống xe, đi bộ qua công viên. Dừng lại của hàng 247 mua chai nước, tự nhiên tôi lại nhớ Hiền và nhớ đến quặn lòng. Tôi lấy điện thoại bấm số gọi cho cô, rất nhanh cô đã bấm trả lời. – Anh nhớ em! Không để cô kịp nói,.